Lăng du

Đă hơn 7 giờ sáng, tôi vẫn trùm mền ngủ nướng, thực sự là nằm đấy để nghe tiếng mưa rơi, căn pḥng nhỏ nhắn với đầy đủ tiện nghi mà anh chị Thống dành cho trong dịp lên miền bắc Cali này, tôi lên đây để thăm gia đ́nh tại thành phố Hayward, nơi mà mấy năm trước đây sư huynh Hồng Liên đă xuất gia, đang lần nhớ những kỷ niệm xưa,... sáng hôm đó, nơi chánh diện, khi đường tóc đầu tiên được cạo, tiếng một Huynh trưởng cao niên bắt lên : Ǵ̣ng Anôma....cả hội trường vang theo :...sóng nhấp nhô...th́ có tiếng anh Thống gọi nhỏ, "Khuê ơi dậy đi, anh Vui gọi" , tôi vùng dậy...bỏ lại những ngày quá khứ trong tiếng mưa rơi.

                                             Ảnh Vũ Ngọc Khuê và Nguyễn Đ́nh Thống

Quả thực cơn mưa thật lớn, hắt mạnh vào garage, tạt ướt áo, lạnh đến rùng ḿnh, hai anh em chúng tôi ra khỏi nhà không đầy 5 phút sau đó, chị Chi nói vói theo :" - Buổi trưa về ăn cơm nhé !", xe phóng nhanh qua các con lộ, lấy lane phải vào parking. Anh Vui đă ngồi đó tự bao giờ ngoài hành lang, ba ly café nóng, ba cái bánh rán, anh Vui nhại tiếng bắc.. "bánh d.aá..n", mưa thật to, gió mạnh tạt ướt cả ba, hai anh với cái mũ phớt lúc nào cũng đội, c̣n tôi quen đầu trần hứng trọn cơn gió lạnh, bên trong nhà hàng Lee sandwich của thành phố San José ấm làm sao! Ngày đầu lên đây ngồi quán café starbucks có khung cảnh Đàlạt, hôm qua lên thăm chi Ngân, buổi chiều về nhà anh Thành, bạn trong quân trường, hiện cũng đang sinh hoạt với Đoàn Cựu Huynh Trưởng, anh bạn đă chỉ cách làm album để gửi đi mấy cành Đào cùng chụp với nhau, có ai đó khen đẹp, Đào đẹp mà người cũng đẹp, người đây chắc chỉ anh Vui.

                                      Ảnh Nguyễn Quang Vui và Vũ Ngọc Khuê

Chiều nay tôi sẽ tạm biệt các anh, để về nhà người cháu ở Hayward, nên đề nghị cho đi thăm chị Lê thị Tuyết, chị đă mạnh khoẻ hơn trước, bịnh t́nh thuyên giảm khá nhiều; so với năm 99 hội ngộ, nhân dáng chị không khác mấy, chỉ có điều là sức khoẻ c̣n kém, cần nhiều tịnh dưỡng và thuốc thang, nhưng theo chị liều thuốc bổ quan trọng đối với chị là tinh thần Lam, những người bạn thân thương của chị năm nào, chị hỏi han đến nhiều người em áo Lam của chị khi xưa; chị hỏi tôi khi xưa đi sinh hoạt năm nào, chùa ở đâu, Gia đ́nh tên ǵ, ḷng tôi thấy vui như chính người chị áo Lam đă cùng tôi sinh hoạt dưới một mái chùa khi xưa.

Những ngày vui qua mau, mưa lạnh trên thung lũng Hoa Vàng, lăng du.

Đức Châu Vũ Ngọc Khuê

Trở về Mục Lục