Một đời làm Trưởng

Phúc Trung
866406052020

Chương một: Một bước khởi đầu

11. Anh Liên Đoàn Trưởng nghỉ sinh hoạt, có Gia Trưởng mới

Một hôm Chủ nhật ngày 8-7-1959 sau ngày Lễ Song Thất, sau khi làm lễ Phật xong, ngay tại Chánh Điện anh Liên Đoàn Trưởng Nguyễn Văn Thục rời vị trí chủ lễ, đến bên chuông, thỉnh 3 tiếng chuông cho 2 em hầu chuông mõ lạy Phật, xong các em trở về vị trí, anh quay lại nói với tất cả Đoàn sinh mấy lời ngắn gọn:

“Anh định hôm nay sau khi lễ Phật xong, anh sẽ đưa tất cả các em đi Sở Thú chơi một buổi, trước khi anh chia tay với các em, bởi vì lúc nầy anh rất bận, không thể đi sinh hoạt nữa. Nhưng ngày hôm nay anh cũng không rảnh, để đưa các em đi được. Bây giờ anh chia tay các em.

Thế rồi anh ra về, bỏ lại chúng tôi trong ngỡ ngàng, nhìn lại Huynh Trưởng còn có anh Phan Huy Thanh, anh Nguyễn Quang Vui và chị Nguyễn Thị Thủy.

Một cuộc chia tay rất nhẹ nhàng, không tiệc trà, không có lời tiển đưa. Nó là cái chấm hết hay chấm chấm xuống dòng.

Rồi sinh hoạt Gia Đình vẫn tiếp tục như mọi ngày, nhưng trong lòng tôi bị ray rức vì anh Liên Đoàn Trưởng đã ra đi, tôi tự hỏi rồi Gia Đình Giác Minh sẽ ra sao ?

Tuần sau sinh hoạt vẫn bình thường, anh Nguyễn Quang Vui được đề cử giữ chức vụ Liên Đoàn Trưởng, anh Phan Huy Thanh Đoàn Trưởng Đoàn Thiếu Niên, anh Nguyễn Địch Thái Đội Trưởng Đội Sen Vàng, được cử làm Đoàn Trưởng Đoàn Nam Oanh Vũ.

Năm đó, có Đại Hội Đồng Tổng Hội Phật Giáo Việt Nam kỳ III tổ chức tại chùa Xá Lợi vào ngày 4 tháng 9 năm 1959, Gia Đình Giác Minh được chỉ định cùng với GĐPT Chánh Đạo làm hàng rào danh dự chào mừng quan khách và chư Đại Biểu, hôm ấy trên đường Gia Đình Giác Minh đi từ chùa Giác Minh theo đường Phan Thanh Giản để đến chùa Xá Lợi, các em đi hàng một trong đó có tôi phụ giúp anh Thái, khi đi tới ngã tư Phan Thanh Giản, Lê Văn Duyệt tại đây có cây xăng Shell, tôi thấy anh Thục mặc đồng phục đứng ở góc đường phía cây xăng, đợi chúng tôi, gặp nhau anh nói:

- Nghe Giác Minh được đề cử làm hàng rào danh dự hôm nay, anh ngại các em không làm được, anh định đón ở đây, có gì ần tiếp giúp các em, nhưng thấy các em có chuẩn bị và đi đường có trật tự, quy củ, anh tin rằng các em sẽ tự làm được. Bây giờ anh an tâm ra về.

Thật là tấm lòng của một Huynh Trưởng, anh đã nghỉ sinh hoạt chừng vài tháng rồi, vậy mà vẫn còn ưu ái chăm lo cho các em.

Gia Đình Phật Tử Chánh Đạo và Giác Minh đã làm hàng rào từ cổng tam quan trên đường Bà Huyện Thanh Quan vào đến phòng Hội Nghị cũng là Giảng đường chùa Xá Lợi, vinh hạnh cho chúng tôi đứng chào khi các Tập đoàn chư Tăng và quan khách đi vào dự lễ.

Đại hội đó Hoà Thượng Thích Tịnh Khiết được bầu lại làm Hội Chủ, bác Chơn An Lê Văn Định từ chức, Bác Mai Thọ Truyền được bầu vào chức Phó Hội Chủ cư sĩ, Thượng Tọa Thích Tâm Châu Phó Hội chủ, Đại Đức Thích Thiện Minh Ủy viên Thanh Niên Phật Tử, Đại Đức Đức Nhuận Ủy viên Văn hóa, Đại Đức Chính Tiến Ủy viên Xã hội, …

Nhờ đại hội nầy, lần đầu tiên tôi được biết Hòa Thượng Hội Ch Thích Tịnh Khiết, bác Chơn An Lê Văn Định, Hòa Thượng Hành Trụ, quý Thượng Tọa Thích Thiện Hòa, Thiện Hoa, Thiện Minh và Thượng Tọa Nhất Hạnh có đọc một bài tham luận làm cho thanh danh Thầy được nhiều người biết hơn.

Sau đó anh Phan Huy Thanh nghỉ, anh Nguyễn Quang Vui làm một văn thư nhờ sự chi viện của Gia Đình Phật Tử Chánh Đạo, cho phép Huynh Trưởng Liên Phú và Cung Thị Lan Phương tăng cường cho Ban Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Giác Minh. Chị Cung Thị Lan Phương giữ chức Đoàn Trưởng Đoàn Thiếu Nữ, anh Liên Phú giữ chức Đoàn Trưởng Đoàn Thiếu Niên, chị Lan Phương dạo đó ở trọ một ngôi nhà trước trường học Bàn Cờ, sau về trọ nhà anh Nguyễn Hữu Huỳnh, rồi lập gia đình với anh Đỗ Lợi Sanh cùng ở trọ nhà anh Huỳnh, sau anh Sanh đi sinh hoạt Gia Đình Phật Tử Chánh Đạo.

Còn anh Liên Phú, có ai đó cho biết thân phụ của anh là bác Tráng Thông hay bác Tráng Đinh, rất tiếc nay tôi không thể nhớ rõ, cháu nội của Kỳ ngọai hầu Cường Để, dòng dõi của Hoàng tử Cảnh, con của vua Gia Long. Năm 1963, thế phát quy y tại chùa Tường Vân Huế, sau nầy là Hòa Thượng Chơn Kim, trụ trì chùa Tường Vân tại Đơn Dương tỉnh Lâm Đồng.

Rồi Gia Đình Phật Tử Giác Minh được tăng cường thêm anh Nguyên Thông Nguyễn Đình Thống, Lê Xuân Thiệu, Tâm Định Phan Văn Bưởi tự Trúc Hải và anh Nguyễn Khánh Thuận.

Anh Nguyễn Đình Thống giữ chức vụ Liên Đoàn Phó, anh Lê Xuân Thiệu phụ với anh Nguyễn Địch Thái điều khiển Đoàn Nam Oanh Vũ, anh Trúc Hải thay thế anh Vui làm Đoàn Trưởng Đoàn La Hầu La, có anh Nguyễn Khánh Thuận phụ tá.

Một hôm nào đó, sau lễ Phật tới tập họp chung ngoài sân chùa, để chào kỳ hiệu Hoa Sen Trắng, thì Đại Đức Chính Tiến hướng dẫn một người đàn ông, tuổi gần lục tuần, than cao ráo, mặc một bộ complet màu nâu lợt đi vào đứng giữa đội hình chữ U, đối diện với kỳ hiệu và sau khi chào kỳ hiệu xong, Thầy hướng dẫn người khách đến chỗ kỳ hiệu rồi giới thiệu:

- Hôm nay Thầy giới thiệu với Ban Huynh Trưởng và các em, đây là bác Tâm Thông Nguyễn Đức Lợi, bác từng làm Gia trưởng một Gia Đình Phật Tử tại Hà Nội, nay Thầy mời Bác thay thế Thầy, làm Gia trưởng Gia Đình Phật Tử Giác Minh.

Sau đó, bác Nguyễn Đức Lợi có vài lời, trong khi nói, bác lấy tay phải lần chiếc nhẫn bên tay trái, thói quen nầy của Bác giữ luôn về sau nầy.

- Thưa các anh chị trong Ban Huynh Trưởng, cùng các cháu Đoàn sinh, bác rất hân hạnh nhận lời mời của Đại Đức Chính Tiến, làm Gia Trưởng Gia Đình Phật Tử Giác Minh, bác hy vọng sẽ cùng quý anh chị Trưởng cùng nhau tận tâm dìu dắt các cháu, trên bước đường tu học ngày càng hữu ích hơn.

Bác dứt lời, chúng tôi vổ tay ca ngợi lời của Bác. Sau đó Thầy Chính Tiến và Bác đi vào chùa, chúng tôi tiếp tục sinh hoạt.

Bác Nguyễn Đức Lợi là một vị Gia trưởng rất nhiệt tâm, chủ nhật nào Bác cũng có mặt tại chùa với Đoàn sinh và Bác ra về sau khi các em đã ra về hết. Bác thường kê lại cái bàn, sửa lại chiếc ghế mỗi khi các em đoàn sinh không dọp dẹp gọn gàng, bác cũng đánh máy từng bài hát, từng văn bản của Gia Đình quả là một vị Gia Trưởng có đạo tâm. Sau nầy Bác được bầu vào chức Trưởng ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật Tử thuộc Giáo Hội Tăng Già Bắc Việt Tại Miền Nam, Thủ quỹ Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPT Việt Nam. Đại Diện Ban Hướng Dẫn Trung Ương tại Miền Vĩnh Nghiêm. Trách nhiệm nào Bác cũng chu toàn, thật là một người có công lớn nhất cho Gia Đình Phật Tử Miền Vĩnh Nghiêm.

Trong thời kỳ nầy, chúng tôi có tổ chức một trại Đội ở Suối Lồ Ồ, gồm có Nhụ, Thái, Đạm, Liên, Sước và tôi. Thật ra nó gồm cả 2 Đội, nhưng tham dự ít người. Lần trại nầy chúng tôi đi sớm vào chiều Thứ Bảy, thức ăn mua sẵn, lên đến đất trại, cắm lều xong trời sắp chạng vạng, chúng tôi thay phiên nhau nấu chè và đi tắm suối, hồi đó người ta mới bắt đầu ngăn nước để làm hồ tăm, chỗ chúng tôi cắm trại phải đi qua con suối, bên ấy có một ngôi nhà, chúng tôi xin phép cắm trại trong khu vực vườn nhà của họ, khi tắm chúng tôi xuống suối, chỗ ấy cũng ít nước, ngồi xuống thì nước mới tới ngực, nằm xuống mới có thể ngâm mình trong nước.

Tắm suối với nước trong, mát lạnh, tiếng suối chảy róc rách, chung quanh yên tịnh, cảnh vật mờ dần trong khói sương chiều, chúng tôi cũng im lặng, tận hưởng khung cảnh tịch tĩnh và hòa lẫn với thiên nhiên.

Khi trời đã tối, chúng tôi đi về trại, ăn bữa com chiều với cơm nắm, muối vừng hoặc bánh mì với chuối già, đã chạy xe đạp gần 30 cây số, tắm lạnh nên bụng đói, cho nên bữa ăn rất ngon miệng và đây là trại du ngoạn, không phải lo nghĩ thứ chi, nên tinh thần mọi người thoải mái vui đùa.

Đang bữa ăn thì người đàn ông chủ đất ra thăm và bảo chúng tôi:

- Anh em chơi cho vui vẻ ở đây, nhưng khi ngủ nhớ vào trong nhà ngủ.

Chúng tôi cám ơn, người chủ đất đi vào nhà, chúng tôi lại trò chuyện hơn 10 giờ, ông chủ lại ra bảo chúng tôi:

- Anh em phải vào trong nhà ngủ, ở đây ban đêm sợ có con gì cắn anh em nguy hiểm, nghe lời tôi đi, anh em sợ làm phiền chúng tôi thì ra nhà bếp ngủ.

Lần nầy chúng tôi bắt buộc phải nghe theo lời ông chủ đất tốt bụng kia, chúng tôi đi theo ông vào căn nhà bếp, căn bếp cũng rộng, có một cái giường và một cái võng, thế là chúng tôi tiếp tục trò chuyện, ăn chè và đến 1, 2 gìò sáng mới ngủ.

Sáng dậy, chúng tôi cám ơn ông chủ nhà rồi lên đường trở về Giác Minh, sớm hơn những lần trại khác. Đất trại ngày nay chính là khu vực chùa Tam Bảo, đôi lần tôi trở lại đây sau gần 30 năm, cảnh vật đã thay đổi nhiều, nhưng mà hình ảnh kỳ Trại xưa vẫn còn ở trong tôi, cái yên tịnh của một buổi chiều nơi dòng suối.

 

Một Đời Làm Trưởng 10  -  Một Đời Làm Trưởng 12